Thơ Đưa Tiễn Người Đã Khuất Buồn Xót Thương, Nghẹn Ngào

bởi Hoa Hải Đường
0 bình luận

Thơ đưa tiễn người đã khuất – thơ vĩnh biệt người thân chất chứa bao cảm xúc buồn xót thương, nghẹn ngào mà người ở lại dành cho người ra đi.

thơ đưa tiễn người đã khuất

thơ đưa tiễn người đã khuất

Trong cuộc đời này, sinh ly tử biệt là điều con người không thể quyết đinh theo ý mình. Dù đau lòng thế nào thì nay tiễn biệt, ai cũng muốn nói những lời cuối với người sắp về cõi vĩnh hằng. Trong lúc nỗi buồn và sự luyến tiếc đang xâm chiếm cảm xúc của mỗi người, có thể việc bày tỏ lời tiễn biệt người đã khuất bằng lời nói sẽ trở nên khó khăn hơn.

Xem thêm:

Hiểu được tâm lý của người “ở lại”, Haycafe muốn gửi đến những bài thơ vĩnh biệt người thân xúc động, thâm tình nhất. Tại đây, bạn có thể gửi đến người thân, bạn bè rời khỏi thế giới những lời nói, tâm tình và sự nhắn nhủ.

Thơ vĩnh biệt người thân – người cha

Cha là người sẵn sàng yêu thương con mình vô điều kiện và luôn uốn nắn con bằng sự nghiêm nghị. Nhưng thật ra trong lòng người cha, tình cảm dành cho con mình là không gì có thể thay thế được. Nhưng là người nuôi nấng, giáo dục nên cha sẽ không thể mềm lòng, cần phải nghiêm khắc để hướng con mình đi theo những gì đúng đắn nhất.

Có lẽ cha không biết cách thể hiện tình cảm của mình như mẹ nhưng cha chưa bao giờ bỏ rơi hay để mặc con mình giữa những khó khăn, vấp ngã. Bạn sẽ không thể biết đươc rằng cho còn ở lại với mình đến khi nào. Vì thế, hãy trân trọng những phút giây được ở bên cạnh cha, yêu thương và chia sẻ với người nhiều hơn. Để khi cha nhắm mắt xuôi tay, bạn sẽ không hối hận vì những lần ngang bướng, vô tâm với cha của mình.

Haycafe.vn tin rằng những bài thơ vĩnh biệt người thân – thơ đưa tiễn người đã khuất – người cha bên dưới có thể khiến bạn bật khóc bởi từng câu từ trong đó.

Những bài thơ đưa tiễn người đã khuất - người cha

Những bài thơ đưa tiễn người đã khuất – người cha

1. Nhớ Cha
Một lần nữa mưa tàn trên phố thị
Nắng chơ vơ thềm lá đổ mịt mùng
Theo gió thoảng cha về đâu xa vắng
Đã hai mùa ôm phiền não lao lung
Con ngồi đây trên góc đời phiêu lãng
Thao thức nhiều đêm trắng mắt thâm cung
Vẫn nhớ cha trong mảnh hồn ly tán
Mùa Xuân xưa cha xiêu lạc muôn trùng
Tìm về đâu trong đất trời ngao ngán
Cõi âm buồn không một nén hương xông
Bước con đi vào nẽo đời vô định
Bụi đường hoen hong đỏ mắt bơ phờ
Thèm một giấc chiêm bao vào cõi đó
Cho con nhìn gương mặt phụ thân xưa…
(Trầm Mặc Thiên Thu)

2. Nhớ Cha Phương Đó
Mai sớm đào trưa luống thẫn thờ,
Hoa cười nụ nín gió đu đưa.
Phòng thư hiu hắt bình hương cũ,
Nghiên bút ơ hờ chiếc bóng xưa.
Phảng phất tiếng cười tan với nắng,
Mơ hồ giọng nói rã trong mưa.
Vườn sau ngõ trước hương còn đượm,
Như thể người đi mới trở về.
(Mai Trắng)

3. Nhớ Cha
Bốn tháng Cha rời bán thập* qua
Âm dương cách biệt nhớ Cha già
Thân Cha lão yếu, da sương trộn
Mắt nguyệt Cha mờ, tóc tuyết pha
Dạ thắt khi Cha hình bóng biệt
Tim đau lúc thể xác Cha xa
Cầu mong Cực Lạc hồn Cha đến
Phật dẫn Cha đi khỏi ta bà
(Hoàng Nghi)

4. Nơi Này Nhớ Cha
Gối mộng đêm thâu sầu đẫm lệ
Chập chờn ẩn hiện thấy Cha về
Đèn trăng héo hắt len song vắng
Soi chốn tình xưa giấc tỉnh, mê
Thôn xóm thanh bình rộn tiếng ca
Vui xuân an lạc khắp nhà nhà
Bỗng đâu chinh chiến gây tang tóc
Mẹ gánh gồng con, Cha cõng Bà
Bỏ xứ, rời quê từ dạo ấy
Đầm đìa không ngớt lệ xót xa
Một sáng mùa đông không thức nữa
Bà đi, Cha vỡ tiếng khóc òa
Rồi chiến tranh tàn, năm tháng qua
Ngỡ đâu sum hợp, hóa chia lìa
Quê nhà mãi ngóng nơi biên tái
Mòn mỏi thương con, chiếc bóng già
Lại thấy quay về dưới mái hiên
Nhà xưa quạnh quẽ vắng Cha hiền
Con khóc trong mơ vang tiếng vọng
Im lìm nắng xế xót tình riêng
Rượu rót, cờ bày đợi Bác Hương
Hoành xa tiếp giá đậu bên đường
Tháng ngày biệt dạng không tin Nhạn
Vườn cũ vướng sầu cỏ mọc hoang
Cha hỡi ngàn thu cách biệt rồi
Từ nay con biết gặp Cha đâu?
Hoàng hôn buông phủ sầu riêng lẻ
Thương nhớ tìm trong ngấn lệ sầu
Thương Cha tình khắc thâm sâu
Biết tìm đâu gặp…. bạc đầu Cha ơi!!

5. Viết Cho Người Đã Khuất!
Ngày đầu tuần mà tầm tã những cơn mưa
Đông về chưa sao nghe lòng băng giá?
Nhớ về ba nơi thiên đường xa lạ
Gốc mộ sầu hương cỏ đã xanh rêu.
Một đời ba luôn tần tảo chắc chiu
Nắng sớm đồng trưa những buổi chiều bên mái rạ
Nụ cười của ba hòa vào lời ca của má
Đất nảy mầm – Một lũ trẻ lớn khôn!
Gió thoảng hương đưa bông lúa bồn chồn
Trăng cúi mặt nhớ về người đã khuất
Thấp nén nhang con khấn nguyện một điều duy nhất
Ba hãy yên lòng con hiểu rõ mình sai.
Tuổi trẻ một thời bồng bột nay đổi thay
Nhờ những trận đòn roi ngày xưa con hờn trách
Con làm ba rồi mới hiểu rõ ràng câu chức trách
Hy sinh một đời ba chẳng đòi lại nghĩa ơn.
(Khánh Thụy Vy)

Xem thêm:

Thơ vĩnh biệt người thân – Thơ đưa tiễn người đã khuất – người yêu

Còn gì đau đớn hơn nhìn người mình yêu, người mà mình nghĩ sẽ nắm tay cùng đi đến hết cuộc đời rời bỏ thế giới. Người yêu mất đi khi còn uqas trẻ, những lời hứa và dự định tương lai của cả 2 đều chấm dứt khi họ khuất bóng. Người ở lại chỉ cần nghĩ đến những kỷ niệm từng có với nhau, những nơi đã cùng đi và những lời hẹn ước còn đang dang dở cũng đủ để khóc nghẹn không thành tiếng.

Cảm giác tuyệt vọng, đau xé lòng đó khó có thể nào một lời để nói hết. Nhưng số phận của mỗi người, khó có thể tránh được. Người ở lại dù rất đau lòng nhưng vẫn phải nói lời tiễn biệt cuối cùng cho người mình yêu thương nhất. Để rồi ngày mai, 2 người xa cách 2 thế giới, mãi mãi không thể gặp lại, không thể cùng nhau đi tiếp.

Người ra đi vẫn sẽ mong muốn người ở lại tiếp tục cuộc sống tươi đẹp, sống luôn phần đời còn lại của họ. Người ở lại hãy mạnh mẽ vượt qua nhé, thời gian sẽ chữa lành những mất mát và tổn thương của bạn. Gửi đến bạn những bài thơ vĩnh biệt người yêu đã chết – thơ đưa tiễn người đã khuất người yêu xúc động nhất để gửi đến người mình yêu những lời tạm biệt cuối cùng.

Thơ đưa tiễn người đã khuất - Thơ vĩnh biệt người yêu

Thơ đưa tiễn người đã khuất – Thơ vĩnh biệt người yêu

1. THƠ LỤC BÁT: CÁCH TRỞ
Tác giả: Vanessa Le

Vẳng nghe ở dưới mộ sâu
Tiếng ai than khóc âu sầu vấn vương
Hay lòng như luống còn thương
Luyến lưu gót nhỏ thắp hương gửi tình
Khói bay vờn tỏa hiển linh
Thoảng trong hoang vắng điệu tình trổi lên
Nhớ xưa một thuở kề bên
Trao nhau hẹn ước đợi nên duyên đời
Ngỡ duyên cầm sắc tuyệt vời
Nào ngờ mây phủ bầu trời tiếc thương
Đớn đau cách trở khôn lường
Duyên không đổ bến yêu đương ngỡ ngàng
Tình xa dẫu chẳng phụ phàng
Âm dương ngăn cách lỡ làng đắng cay
Xót thay con tạo an bày
Chia uyên rẻ thúy thương thay một đời
Biệt ly sanh tử số trời
Nhân sinh một kiếp ai dời được chăng?

2. THƠ LỤC BÁT: HOANG LẠNH
Thơ: Trang Kiệt

Mồ hoang cỏ lạnh bơ vơ
Em ơi nằm đó chờ chi nữa mà
Anh giờ đây đã khuất xa
Tình xưa bao thuở đậm đà còn đâu
Anh nay cỏ đã xanh màu
Về đi em hỡi đớn đau được gì
Hãy an vui để anh đi
Đời anh mây gió chỉ là hư vô
Đôi ta bao thuở ngọt ngào
Nhưng là phận số anh nào muốn đâu
Trời xanh chia rẽ đôi đầu
Nên mình xa cách riêng sầu em mang
Giờ anh khuất nẻo mây ngàn
Cho em chua xót lỡ làng xuân xanh
Anh đi mà dạ chẳng đành
Thương em côi cút lặng thầm mồ hoang.

3. THƠ LỤC BÁT: NGỠ EM VỀ
Thơ: Trang Kiệt

Hoài nhung nhớ bóng hình em
Dẫu đà yên nghỉ êm đềm mồ hoang
Canh khuya thức giấc bàng hoàng
Ngỡ em về lại…đôi hàng lệ rơi
Tim đau khắc khoải muôn đời
Em xa khuất để lại trời nhớ thương
Nhớ nhung suốt những canh trường
Về bên giấc mộng…âm dương nhói lòng
Giờ này giữa chốn hư không
Xin dâng lên nén nhang lòng tiễn đưa
Lòng đau đớn…nói sao vừa
Sao trời đành đoạn đưa em lìa đời
Bây giờ lặng lẽ cút côi
Mình anh chiếc bóng rã rời xác thân
Từng đêm cứ mãi âm thầm
Lặng trong nhung nhớ đầm đìa mắt môi…

4. THƠ LỤC BÁT: BÊN NẤM MỒ XANH
Thơ: Trang Kiệt

Con khờ dại dắt trên tay
Em về thăm lại chốn đây anh nằm
Hồn trơ xác lạnh bao năm
Âm dương cách biệt âm thầm nhớ nhung
Tình ta cách biệt muôn trùng
Bao ân ái đó đã cùng theo anh
Bỏ em lạc nẻo hồn quanh
Con thơ nhỏ dại tập tành gọi Ba
Em đau nước mắt nhạt nhòa
Đôi dòng lệ rớt…vỡ òa trong tim
Lòng chua xót…nặng nỗi niềm
Đưa con thơ lại về tìm thăm anh
Giờ đây chỉ thấy mồ xanh
Yêu thương khắc khoải giờ thành xót xa .
Tháng năm cách trở quan hà
Ôm con thơ dại mà lòng đớn đau..

5. BÀI THƠ: VĨNH CÁCH..
Tác giả: Phương Tâm

Em đang sống những ngày buồn tẻ
Không có anh chia sẻ buồn vui
Âm dương cách biệt đôi nơi
Người ơi sao nỡ trọn đời xa em
Nhớ anh lắm lệ hoen đôi mắt
Trong lòng em réo rắt nỗi đau
Thế là mãi mãi mất nhau
Gối chăn lạnh lẽo đêm thâu đếm giờ
Ta từng đã ước mơ nhiều lắm
Được bên nhau duyên thắm tình hồng
Em là vợ anh là chồng
Yêu thương trọn kiếp tình nồng thiên thu
Em đâu ngỡ mù u rải lối
Rồi một ngày trời nổi phong ba
Lá xanh đứt cánh vời xa
Lòng đau như cắt anh à biết không
Em con gái má hồng phận bạc
Trót lụy tình nào khác bóng ma
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn vào ra
Chờ ngày nào đó đôi ta trùng phùng!

Xem thêm:

Những câu thơ tiễn biệt người đã khuất

Lời nói vĩnh biệt với người đã khuất còn đau đớn hơn gấp ngàn lần câu nói tạm biệt và chia tay thông thường. Tạm biệt là chúng ta tin chắc chắn sẽ gặp lại dù sớm hay muốn. Nhưng vĩnh biệt thì đó chính là lần gặp mặt cuối cùng và sau này mỗi người một thế giới. Vì thế, giấy phút nói lời cuối cùng với người đã khuất luôn khiến chúng ta nấc nghẹn ngào và không thể ngưng rơi nước mắt. Còn rất nhiều điều chưa thực hiện cùng nhau, còn vô vàn lời muốn nói và nhắn nhủ nhưng tất cả chỉ thay bằng sự chua xót, tuyệt vọng. Những câu thơ tiễn biệt viết cho người đã khuất chính là tâm tư, cảm xúc được bộc lộc cách chân thật nhất của những người “ở lại”.

Những câu thơ tiễn biệt người đã khuất - Thơ đưa tiễn người đã khuất

Những câu thơ tiễn biệt người đã khuất – Thơ đưa tiễn người đã khuất

1. Khăn tang trắng phủ một màu
Hoa cài di ảnh úa màu dương gian
Nỗi đau cứ mãi ngập tràn
Lệ dâng tuôn chảy mênh mang cõi lòng
Người đi trời đất ngóng trông
Rời xa nhân thế rực hồng chốn mơ
Người về cõi lạc hư vô
Để lại thương tiếc vô bờ cháu con.

2. Mai sớm đào trưa luống thẫn thờ,
Hoa cười nụ nín gió đu đưa.
Phòng thư hiu hắt bình hương cũ,
Nghiên bút ơ hờ chiếc bóng xưa.
Phảng phất tiếng cười tan với nắng,
Mơ hồ giọng nói rã trong mưa.
Vườn sau ngõ trước hương còn đượm,
Như thể người đi mới trở về.

3. Gối mộng đêm thâu sầu đẫm lệ
Chập chờn ẩn hiện thấy Cha về
Đèn trăng héo hắt len song vắng
Soi chốn tình xưa giấc tỉnh, mê
Thôn xóm thanh bình rộn tiếng ca
Vui xuân an lạc khắp nhà nhà
Bỗng đâu chinh chiến gây tang tóc
Mẹ gánh gồng con, Cha cõng Bà
Bỏ xứ, rời quê từ dạo ấy
Đầm đìa không ngớt lệ xót xa
Một sáng mùa đông không thức nữa
Bà đi, Cha vỡ tiếng khóc òa
Rồi chiến tranh tàn, năm tháng qua
Ngỡ đâu sum hợp, hóa chia lìa
Quê nhà mãi ngóng nơi biên tái
Mòn mỏi thương con, chiếc bóng già
Lại thấy quay về dưới mái hiên
Nhà xưa quạnh quẽ vắng Cha hiền
Con khóc trong mơ vang tiếng vọng
Im lìm nắng xế xót tình riêng
Rượu rót, cờ bày đợi Bác Hương
Hoành xa tiếp giá đậu bên đường
Tháng ngày biệt dạng không tin Nhạn
Vườn cũ vướng sầu cỏ mọc hoang
Cha hỡi ngàn thu cách biệt rồi
Từ nay con biết gặp Cha đâu?
Hoàng hôn buông phủ sầu riêng lẻ
Thương nhớ tìm trong ngấn lệ sầu
Thương Cha tình khắc thâm sâu

4. TIỄN EM! Có thể nào em lại ra đi
Để lại cho anh một thiên thần rồi từ giã
Thời gian bên em mới tính ngày tính tháng
Em đi rồi hưu quạnh cõi trần gian
Biết em đau, em bệnh chẳng khóc than
Anh thương lắm dấu nỗi buồn nơi đáy mắt
Chỉ biết trách trời sao ban mai nắng tắt
Tiếng ru hời em chưa kịp cất trên môi
Có lẽ nào lời thề hẹn sánh đôi
Em nỡ ra đi để mình anh sớm tối
Khi con thơ khát sữa đòi bú mẹ
Anh chỉ biết ngẹn lòng muốt nước mắt vào trong
Đau quá em ơi, nỗi đau xé cõi lòng
Anh và con từ nay không con em nữa
Nhưng em hãy tin anh cũng là người lính
Anh sẽ vì con mà chiến đấu như em
Em chuyền lửa để anh thêm sức mạnh
Nắm tay con viết tiếp tuổi thanh xuân
Anh cùng con bên em hát khúc quân hành
Sẽ sống tiếp cuộc đời em còn dang dở.
/.ĐÀo Thu Hương. 28/7/2016

5. Tôi viết tặng em người mẹ trẻ
Đã đi xa mãi mãi thế gian rồi
Em để lại cho đời một mầm sống mới
Mẫu tử mai sau, gương sáng mãi còn!
Hai lăm tuổi đời, em vội vã đi xa
Làm mẹ mười bảy ngày lòng em thỏa nguyện
Em dành cho con phần đời còn lại
Nước mắt tràn tiễn biệt phân li
Con trai em là một phần máu thịt
Đánh đổi đời mình dành cuộc sống cho con
Mầm sống ấy giúp mọi người thêm hiểu
Tình mẹ bao la vô tận suối nguồn…
Đã làm người sống chết mệnh trời cho
Sự hi sinh của em là bản thánh ca người Mẹ
Mẹ là cội nguồn, mẹ cho con tất cả
Hỡi những người đang có mẹ đừng quên!!!

Xem thêm:

Thơ vĩnh biệt người thân – về mẹ

Mẹ là người yêu thương và chăm sóc ta nên người mà không quản khó nhọc, có thể hy sinh cả tuổi xuân và dành những gì tốt nhất cho con. Tình cảm của mẹ ấm áp, dịu dàng và bao la như trời biển, không gì có thể thay thế được. Mất mẹ là điều đau đớn nhất trong cuộc đời mỗi người. Khi ngôi nhà không còn sự chăm chút của mẹ, bữa cơm thiếu đi đôi bàn tay của mẹ và mỗi khi trở về nhà không còn thấy bóng mẹ đang chờ đợi.

Cảm giác đau đớn, thất vọng ngày tiễn mẹ về trời có lẽ sẽ khắc sâu trong tâm trí của mỗi người con. Những người còn còn rất nhiều điều muốn nói cùng mẹ, muốn đưa mẹ đến thật nhiều nơi, muốn phụng dưỡng me nhiều hơn nhưng tất cả dường như đã muộn.

Xem thêm:

Là phận con, chỉ biết gửi gắm tâm tư, tình cảm của mình vào những bài thơ tiễn người đi – Thơ vĩnh biệt người thân – về mẹ. Mong ngày tiễn biệt mẹ có thể nghe thấy và cảm thông cho phận làm con.

Thơ đưa tiễn người đã khuất- Thơ vĩnh biệt người thân - về mẹ

Thơ đưa tiễn người đã khuất – Thơ vĩnh biệt người thân – về mẹ

1. Biết Tìm Mẹ Đâu?
Sao con gọi Mẹ không ơi?
Lòng con buồn lắm một trời xót xa!
Sáng nay Mẹ nói rằng là:
“Chiều về Mẹ sẽ mua quà cho con…”
Và rồi con đợi mỏi mòn
Mẹ về đất lạnh bỏ con nơi này!
Lệ lòng sao quá đắng cay
Trời ơi sao nỡ sắp bày biệt ly
Mẹ ơi! Về với con đi…
Đừng xa con nhé đừng đi một mình!
Mẹ nằm yên đó lặng thinh
Để con ở lại chỉ mình con thôi
Giờ con mất Mẹ thật rồi!
Từ nay con sống mồ côi nơi này!
Mẹ về với gió ngàn mây…
Con tìm đâu được tháng ngày xa xưa

2. Mẹ Và Con
Cơn mưa lớn cho bùn non ngập nước
Mẹ khom người trên mảnh lúa tươi xanh
Cưu mang con vừa thôi tuổi tròn trăng
Giấc ngủ thiếu miếng cơm ăn dè dặt.
Con đường xình lầy mẹ rút chân từng bước
Miếng vải dày cột bụng đỡ con lên
Đường trơn lắm con ơi mẹ trượt ngã mấy lần
Thân non nớt, tuổi đời còn non nớt.
Có những đêm cơn mưa dài không ngớt
Vài ánh đèn leo lét kẻ đi qua
Một thân một mình mẹ lắm lo xa
Ngồi dựa lưng vào vách tre để ngủ.
Con giẫy trong lòng trưa hè nắng lửa
Mảnh áo trên mình không đủ mát cho con
Biết làm sao đây chiếc nón lá lại mòn
Mẹ xoay người đưa lưng về phía trước.
Trái bí non mẹ luộc lên lấy nước
Làm canh chan nuôi con lớn từng ngày
Sanh con ra mẹ hơ hổng đôi tay
Con đã mất mẹ chết niềm mong ước.
Bao năm rồi con vẫn theo từng bước
Thương nhớ về con mãi mãi một hình hài
Nhỏ bé lắm con ơi ! Nhưng vẫn nối dài…
(Vân Minh)

3. Thương Nhớ Mẹ Hiền
Từ đây con mất mẹ rồi
Hương lòng một nén nghìn đời cách xa
Người ta có mẹ có cha
Mà sao con mẹ bỗng là mồ côi
Mẹ đi về chốn xa xôi
Đau lòng con lắm mẹ ơi sớm chiều
Còn ai hết dạ thương yêu
Còn ai dạy bảo những điều phải ngay
Mẹ về bên Chúa với ngài
Để con ở lại đêm ngày nhớ thương
Vòng tay cung kính nén hương
Thương cho đời mẹ vì con tảo tần
Đời mẹ là cả gian truân
Nuôi đàn con dại chẳng màng tấm thân
Một đời khổ cực tháng năm
Chỉ mong con được muôn phần ấm no
Hiếu tình con vẫn chưa lo
Chén cơm bát nước cho người mẹ thương
Giọt mưa chảy ngược trong lòng
Vẫn nghe tiếng mẹ như còn đâu đây

4. Nhớ Mẹ
Nhớ mẹ lắm khi thu về se lạnh
Mắt mẹ buồn lo lắng nỗi xa xăm
Mẹ nhìn con với nỗi nhớ âm thầm
Biết mai này mẹ xa con mãi mãi
Con đau đớn biết mẹ không khỏe lại
Dáng hao gầy mẹ mệt mỏi dường bao
Rồi tháng ngày hốc hác lại xanh xao
Mang trọng bệnh mẹ chỉ nằm thiêm thiếp
Thương mẹ lắm chẳng biết làm chi hết
Biết làm sao để cứu mẹ bây giờ
Mỗi phút giây con hồi hộp đợi chờ
Mong cho mẹ sớm được mau bình phục
Con cố gắng đút mẹ từng hớp sữa
Mà nghe tim đau nhói cứ giăng đầy
Mẹ nằm đó với thân xác hao gầy
Con đau lắm biết mẹ buồn rưng lệ
Mẹ cố gắng hớp từng thìa sữa nhẹ
Chỉ mong rằng mẹ khỏe lại cùng con
Nhưng bệnh tình mỗi lúc lại nặng hơn
Mẹ ra đi – bỏ con thơ – vĩnh viễn…
Nỗi buồn nào hơn nỗi mất mẹ đây
Con đau lắm – nghe tim mình – vụn vỡ
Con ôm mẹ mà lòng rưng rưng lệ
Mùa thu về con nhớ mẹ, mẹ ơi…
Rồi từ đây con mãi mãi đơn côi
Nơi xa xứ một mình ôm gối lệ
Để đêm về riêng lòng con than thở
Nỗi đau nào hơn mất mẹ người ơi…

5. Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

Haycafe.vn vừa chia sẻ đến bạn những bài thơ vĩnh biệt người đã chết cảm xúc dạt dào, chứa đựng những nỗi niềm một lời khó có thể nói hết. Mong những bài thơ này có thể chạm đến trái tim của bạn và để lại trong bạn nhiều cảm xúc. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi bài viết.

Bài liên quan

Để lại một bình luận